Ảnh minh hoạ.
|
Đã bao lâu anh chưa về với mẹ
Với con thơ, với chiếc võng đợi chờ
Mẹ hiểu lắm, nghề của anh vất vả
Có bao giờ mẹ trách nửa lời đâu!
Mẹ thương em – thương phận gái làm dâu
Là người vợ lính tuyến đầu chống dịch
Là những ngày vắng chồng đi lên chốt
Chẳng mấy khi được chung bữa cơm chiều.
Mẹ thương em, đêm trằn trọc đìu hiu
Lo cho chồng nơi tuyến đầu chống dịch
Quyết đẩy lùi, dập tan dịch COVID
Để nhà nhà được đoàn tụ yêu thương.
Là “vợ lính” – em nhủ phải kiên cường
Làm trụ cột gia đình, để chồng lo cống hiến
Dù thời bình hay trong thời chiến
Đều cần lắm những sự hi sinh!
Mong một ngày vào một sớm bình minh
Đón anh về khi đất nước mình bình yên trở lại
Niềm hân hoan như những ngày trọng đại
Các con thơ vui có bố vỗ về!
Dù cuộc sống còn lắm những bộn bề
Nhưng trong em niềm vui như rực lửa
Bố mẹ già đợi anh bên song cửa
Gia đình mình đoàn tụ - bữa cơm vui!