(Ảnh minh họa)
Người mẹ không còn trẻ nhưng khá xinh đẹp và sành điệu, đi một chiếc xe máy trị giá cả trăm triệu, ngồi phía sau là một bé trai khoảng 4 – 5 tuổi, trên tay cầm một quả chuối. Cậu bé liến thoắng kể chuyện gì đó, rồi lại liên mồm hỏi mẹ về những điều cậu bé quan sát được trên đường. Người mẹ chăm chú lái xe, thỉnh thoảng mới miễn cưỡng trả lời câu hỏi của con trai.
Chuyện trò với mẹ một lúc, dường như thấy đói bụng, cậu bé bóc chuối ra ăn. Ăn xong, cậu hỏi mẹ xem vứt vỏ chuối ở đâu. Người mẹ bảo: “Con vứt đâu thì vứt!”. Cậu bé phản ứng: “Vứt rác bừa bãi là không tốt, cô giáo bảo phải vứt vào thùng rác mẹ ạ!”. "Ở gần đây không có thùng rác nào cả". Mẹ cậu bé gắt lên.
"Vậy con cầm về nhà, bỏ vào thùng rác nhà mình nhé!”. Cậu bé gợi ý.
Người mẹ bực mình: “Cầm về làm gì, con vứt ngay đi!”. Cậu bé chần chừ, mẹ cậu quát to: “Vứt ngay đi không bẩn tay!”.
Cái vỏ chuối bị ném vèo xuống đường, vừa lúc đó một chiếc xe máy lao tới, trượt lên, loạng choạng. Một cô gái đi xe đạp ngay phía sau, trượt bánh xe vào vỏ chuối ngã nhào. Xe của cô đổ sập vào một bác trung niên đang sang đường khiến bác cũng ngã theo.
Mẹ con cậu bé vẫn thong thả tiến về phía trước, không biết đằng sau họ vừa xảy ra chuyện gì. Cũng chẳng biết cái vỏ chuối sẽ tiếp tục "gây án" gì nữa, nếu không có một thanh niên sau khi chạy đến đỡ bác trung niên, dựng xe cho cô gái, nhặt cái vỏ chuối, đi một đoạn rồi vứt vào một thùng rác công cộng.