Con chó hàng xóm ăn vụng cơm nhà ông, ông vác gậy đuổi đánh bắt nôn ra mới thôi.
Sáng hôm ấy, ông lên gác phơi quần áo, chẳng may té xuống đất lộn cổ. Ông tự biết mình không sống được nữa bèn gọi vợ lại bên giường, thở hổn hển dặn vợ:
- Trưa hôm nay…. Bà đừng nấu cơm phần tôi… kẻo phí...gạo.