Em ơi, trời nổi bão rồi!
Đừng đợi cơm anh, em nhé!
Hãy nghĩ đôi ta giống như ngày trẻ
Như yêu xa, đêm nay anh không thể về nhà!
Em ơi, đừng đợi cơm em nhé
Đêm nay... anh lại không về!
Gió nổi từng cơn đầy nghiệt ngã
Mọi thứ tan tành khi cơn bão đi qua
Nhiệm vụ của anh là thắp sáng từng nhà
Đưa ánh sáng cho người dân em ạ!
Ừ, việc của anh đôi khi là vất vả
Nhưng vui vì hạnh phúc của nhân dân
Người dân vui, anh phấn chấn tinh thần
Dù gió mưa, bão về hay lũ đến.
Như hôm nay, bọn anh trèo cột điện
Kéo đường dây thắp sáng quê hương
Chia nhau ra đứa chặt cây, dẹp đường
Người giúp dân sửa căn nhà chống bão.
Em của anh, đừng giận, buồn anh nhé
Là người chồng, không chống bão cùng em
Để mình em trong cơn bão đêm đen
Anh trăn trở chỉ mỗi điều như vậy.
Và em ơi, xin chớ buồn, chớ giận
Bởi vì anh là người "lính" giữa thời bình
"Điện chưa sáng, bọn anh chưa thể nghỉ"
Lại đêm nay...
Đừng đợi anh về! Nha em!