Ảnh minh họa
|
Anh à!
Giờ này anh đã nghỉ chưa
Hay là vẫn phải đội mưa ướt đầu
Anh ơi! Em thấy thoáng buồn
Con thì cứ hỏi ba đâu chưa về?
Sao lòng em thấy tái tê
Thương anh thương cả đường đi lối về
Anh ơi! Em nhớ vô cùng
Bữa cơm đạm bạc ngồi chung một bàn.
Mấy ngày cơn bão vừa tan
Anh đi trên tuyến chẳng màng đến ăn
Mẹ con em nước mắt lăn dài
Bé Hà cứ muốn ba dành thời gian.
Bão về sự cố gian nan
Con và em hiểu móng ngong đợi chờ
Anh ơi! Em chẳng dám mơ
Chỉ mong sự cố từng giờ sửa xong.
Để cho con đỡ phải mong
Cho anh đỡ phải long đong ướt người
Anh ơi! Em chẳng biết làm sao
Nghĩ tới anh mà quặn đau xót lòng.
Nghề mang ánh sáng đêm nào
Mà sao em thấy lệ trào tuôn rơi
Thương anh vất vả giữa trời
Đúng mùa mưa bão mỏi rời chân tay.
Làm sao em biết giãi bày
Cho anh hiểu cả lòng này em lo
Anh ơi! Em chỉ cầu cho
Đường dây điện sửa ấm no mọi nhà.
Để cho con trẻ cười khà
Không còn buồn nữa anh à, anh ơi
Sửa xong đường điện mỏi rời
Con và em sẽ là chỗ dựa cho anh.
Em vừa mới nấu món canh
Vẫn còn nóng hổi đợi anh trở về
Bữa cơm đạm bạc chiều quê
Tựa như ánh điện tỏa về anh ơi!