Anh là ai?

Sau khi bài viết "Người thợ điện tốt bụng đánh thức sự vô cảm" của độc giả Tống Văn Chình được đăng tải trên Báo điện tử Vietnamnet ngày 5/6/2013, rất nhiều comment của bạn đọc đã gửi tới hoan nghênh hành động đẹp của người thợ điện. Anh Tống Văn Chình thậm chí còn không biết tên người thợ điện nhưng vì cảm kích trước nghĩa cử cao đẹp nên anh đã kể lại câu chuyện này. Chuyên mục Văn hóa EVN xin đăng tải toàn bộ nội dung câu chuyện và các comment của độc giả, để bạn đọc ngành Điện thêm tự hào về người đồng nghiệp của mình và hy vọng những CBCNV trong ngành Điện sẽ nhận ra anh là ai, công tác tại đơn vị nào. BBT trang evn.com.vn rất mong nhận được thông tin từ quý vị.

Trong cuộc sống chúng ta gặp rất nhiều việc xảy ra trước mắt, những việc đó có việc có thể gây nguy hiểm cho người khác nhưng phần lớn chúng ta nghĩ "nó không phải việc của mình và nếu không ảnh hưởng đến mình" thì sẽ không làm hay bỏ qua, mặc kệ nó diễn ra. Câu chuyện tôi kể dưới đây tương tự như vậy và có một người thợ điện tốt bụng đã đánh thức sự vô cảm của tôi.

Một ngày trời nắng, tôi đi trên xe khách từ Trà Cổ - Quảng Ninh về Hà Nội. Đến đoạn Ba Chẽ, nơi có nhiều khúc cua ngoằn ngoèo, đột nhiên xe khách bị bật cốp hông xe, làm rơi khoảng 5 hộp gạch men ốp sàn xuống đường (hàng ký gửi vận chuyển). Hậu quả là 1 xe Mitsubisi đi ngược chiều lao ngay vào đống gạch đó. Chiếc Mitsubisi nổ lốp trước, gạch men vỡ vụn, bắn tứ tung ra khắp đoạn đường dài khoảng 100m.

Xe khách phải dừng lại để xử lý vụ tai nạn với xe Mitsubisi kia. Cũng may là không có thiệt hại về người. Toàn bộ hành khách trên xe được chủ xe mời xuống nghỉ ngơi ven đường để họ đi giải quyết hậu quả.

Chúng tôi xuống xe, mọi người tò mò, không biết chuyện gì xảy ra nên tôi và một số vị khách nữa tiến tới chỗ xe Mitsubisi nắm tình hình. Sau đó, chúng tôi trở lại xe khách, nói chuyện và bàn tán về sự việc vừa xảy ra.

Chúng tôi đi qua đoạn đường có gạch vỡ và không hề để ý đến những mảnh gạch tung tóe trên đường.

Sau khi quay về xe được một lúc, tôi nhìn lại và thấy một người mặc áo màu cam, đội mũ vàng - một anh thợ điện đang lúi húi quét dọn những mẩu gạch vụn.

Anh thợ điện và nam thanh niên lúi húi quét dọn những mẩu gạch vỡ trên khúc cua giữa trưa nắng - Nguồn ảnh: Vietnamnet

Tôi nói với mọi người đi cùng xe về việc có người đang quét dọn và bảo: Hay là các cô chú anh chị với cháu xúm lại quét với anh thợ điện kia cho nhanh, trời nắng nóng, lại đúng khúc cua khá nguy hiểm, người thì quét, người thì trông chừng xe chạy tới? Mọi người đều làm ngơ. Tôi chạy ngay ra ven đường bẻ những cành cây dại, nắm lại thành cái chổi rồi đi đến chỗ anh thợ điện.

Anh thợ điện khoảng 35 tuổi, dáng hơi béo, hiền lành phúc hậu, đi chiếc xe Wave Alpha đã cũ. Tôi hỏi anh: "Chủ xe thuê anh quét hay tự anh thấy nguy hiểm thì quét vậy ạ?". Anh ấy lau mồ hôi và trả lời: "Anh đi qua đường, thấy nguy hiểm thì quét thôi". Tôi bảo: "Vâng, để em quét chung với anh cho nhanh".

Khoảng 2 phút sau, một cậu thanh niên khoảng 20 tuổi, là hành khách đi cùng xe với tôi, cũng tiến lại chỗ chúng tôi cùng quét dọn. Lúc đó khoảng 10h30 sáng, trời nắng to, mồ hôi vã ra như tắm, mệt nhưng chúng tôi cố quét cho nhanh, vừa quét vừa trông chừng xe cho nhau.

Độc giả mô tả lại sự việc. Anh rất tiếc khi phải để người thợ điện phải quét dọn một mình chỗ gạch vụn còn lại. Nguồn ảnh: Vietnamnet

Sau khi quét được gần hết (còn khoảng 20m nữa) chủ xe khách đã giải quyết xong với chủ xe Mitsubisi trở về. Họ thấy chúng tôi đang quét nhưng tỏ vẻ làm ngơ, trong khi chính họ là người gây ra. Họ giục: "2 anh kia nhanh lên xe còn chạy". Chúng tôi cố quét thêm được một ít nữa nhưng vì họ giục quá, tôi đành bảo anh thợ điện: "Thôi anh cố gắng làm nốt nhé, họ giục quá. Người tốt như anh hiếm lắm".

Tôi chạy nhanh về phía xe khách, lấy chai nước lạnh xuống, để lại trên cột mốc đường cho anh thợ điện rồi ra hiệu cho anh biết.

Tôi cũng là người hay đi giúp đỡ người khác nhưng trong một số trường hợp tôi lại chưa nghĩ ra ngay để kịp thời giải quyết tình huống. Tôi kể lại câu chuyện này, mong mọi người đọc sẽ có sự đồng cảm và nếu gặp tình huống tương tự thì có thể ra tay làm những việc có ích.

Phản hồi từ bạn đọc:

- bùi xuân trường: Nét đẹp của cuộc sống. Rất hay. Hy vọng chúng ta đừng vô cảm trước sự việc như vậy.

- ly hai: Một hành động đẹp cần noi theo

- Truong Van Ca: Chương chình giáo dục công dân ở đây chứ còn ở đâu. Rồi sẽ có thêm nhiều việc tốt nữa, cái xấu sẽ phải lùi bước và biến mất...

- le thanh chung: Một nghĩa cử cao đẹp, đáng trân trọng.

- Lương Văn Lễ: Hoan hô anh thợ điện. Hành động tốt luôn lôi cuốn và dẫn dắt hành vi người khác. Xin cám ơn và chúc anh hạnh phúc, bình an. Cám ơn anh Tống Văn Chinh và bạn áo trắng. Các bạn là những bông hoa đẹp giữa đời thường, thật đáng để học tập!

- Chung: Xã hội ngày nay rất cần có những người như anh, Tôi rất trân trọng anh.

- Bình Liêu: Những hành động như vậy thật đáng trân trọng. Ngày xưa việc giúp đỡ người hoạn nạn, lao động công ích là điều mà ai cũng sẵn sàng làm. Còn bây giờ những việc làm đó đối với mỗi chúng ta thật là xa xỉ. Ngành giáo dục cũng nên xem xét lại việc giáo dục lao động cho học sinh. Ngày xưa học sinh lao động dọn dẹp nhà trường, trực nhật lớp là chuyện bình thường. Bây giờ, toàn nộp tiền đi thuê hết. Có lẽ đây cũng là một trong những nguyên nhân làm cho lớp trẻ bây giờ mất đi tình yêu lao động, ý thức lao động cộng đồng, lòng giúp đỡ người khác. Xã hội trân trọng những hành động đầy tinh thần trách nhiệm như trên. 

- Hoàng Lân Vũ: Một người có tâm giữa đám người vô tình. Con người bây giờ thiếu đi cái tâm nhiều quá, những người như anh thợ điện kia thật là hiếm lắm...

- Trần Thọ: Mỗi người trong chúng ta đều hành động như anh thợ điện hay anh Chình thì xã hội này tốt đẹp biết bao nhiêu.

- Huong: Người thợ điện thật tốt bụng, hàng hiếm thời nay.

...

 


  • 05/06/2013 03:42
  • Thảo Nguyên (tổng hợp)
  • 1837


Gửi nhận xét