Ảnh minh họa
|
Bát sứ trên cao nheo mắt bồi hồi
Nhớ hôm nào anh về đây phóng tuyến
Con chim hót trong vạt tranh ra chiều quyến luyến
Anh mơ về cánh đồng lúa xanh
Có điện về bơm nước vòng quanh
Mái tranh nhỏ, chiều mờ đèn sáng
Đẩy trôi xa tiếng thở dài năm tháng
Bằng giọng ê a lũ trẻ đọc bài
Cơn gió đêm lấp lánh hương lài
Để bữa cơm tối tiếng cười rộn rã
Và có lúc đường dây đôi ngả
Nhưng đôi chân cứ bước thẳng miên man
Anh kéo dây băng những nương rẫy bỏ hoang
Trong chốt vắng lặng im nghe mưa rớt
Nằm thao thức, nhìn ra đám rau, bụi ớt
Nhớ ngôi nhà có bóng hình ai
Thương làm sao một áng tóc dài
Ở ngôi nhà tường gạch đã rêu phong
Nơi biết bao kỷ niệm nhớ trong lòng
Anh đi qua, đường dây ở lại.
Đất nước cần, anh kéo dây đi
Hành trang mang theo lấp lánh niềm tin.