Tôi nhìn thấy con voi bị buộc chặt vào một cọc gỗ nhỏ. Rõ ràng là con voi rất to và khỏe, đủ để nhổ bật cái cọc đó và trốn thoát bất cứ lúc nào một cách dễ dàng.
Nhưng hình như nó cứ chịu đựng và không hề có nỗ lực cố gắng gì. Tại sao một con vật có thể nâng hàng trăm cân hàng bằng vòi lại chịu bị bó buộc như vậy? Tại sao? Trừ phi nó muốn thế.
Tôi liền hỏi người dạy thú, ông ta giải thích: “Khi con voi còn nhỏ và mới vào rạp xiếc, nó còn rất yếu. Lúc ấy nó bị buộc bằng một sợi xích lớn vào một cọc sắt để nó không thể giật ra được. Sau một thời gian cố gắng, nó bỏ cuộc". Từ đó, con voi luôn cho rằng: Mình không thể!
Hình minh họa
|
Chính dấu ấn đó làm yếu đi sức mạnh tinh thần của nó. Và nó không hy vọng trốn được, cũng không bao giờ cố chạy trốn nữa.
Có rất nhiều người cũng như con voi trong rạp xiếc, với những tiếng nói vang vọng trong tâm trí họ: “Không làm được đâu!”. Chính điều đó đã kết thúc mọi nỗ lực của họ.
Có thể họ có ước mơ, nhưng những suy nghĩ tự ti luôn ám ảnh, kéo họ lại.
Bạn hãy bỏ đi những suy nghĩ về sự hạn chế của bản thân mình. Khi tâm trí của bạn được giải phóng, mọi giới hạn về khả năng của bạn sẽ được xóa bỏ.