Ghé lại quê em một chiều xuân se lạnh
Nơi có công trình Nhiệt điện Vĩnh Tân
Trên miền đất khô cằn, sỏi đá
Vùng kinh tế nghèo từng bước đi lên.
***
Ghé lại quê em một chiều vàng nắng hạ
Gặp những người với bàn tay lao động
Những con người với khối óc thông minh
Đã làm nên Trung tâm Điện lực
Đem điện về thắp sáng quê hương.
***
Ghé lại quê em một chiều thu nhè nhẹ
Ngồi ôn lại những gì đã thấy
Điện đã về thắp sáng lung linh
Và đây nữa những cô gái nhiệt tình
Mang trong mình nhiệt huyết vươn cao.
***
Phụ nữ Nhiệt điện khó quên mà dễ nhớ
Dù gặp phải khó khăn cách trở
Luôn hoàn thành nhiệm vụ được giao
Luôn vẫn là điểm tựa cho nhau
Cùng vượt qua những ngày dài khó nhọc.
***
Dẫu nắng gió thiên trời đã định
Dẫu cuộc đời còn lắm nỗi lo âu
Gánh trên vai gia đình và sự nghiệp
Phụ nữ Nhiệt điện vẫn kiên cường mạnh mẽ.
Rồi nhẹ nhàng xinh đẹp tựa như hoa
Luôn trọn vẹn cho việc nhà việc nước
Luôn ân tình với mọi người dân.
***
Và như thế mùa đông lại đến
Viết lên đây những dòng thơ trìu mến
Nhớ về người Phụ nữ Vĩnh Tân
Góp một phần công lao không nhỏ
Mang điện về thắp sáng quê hương.
|