Nắng hè thiêu đốt da người
Dẫu bao vất vả, nụ cười trên môi
Áo anh ướt đẫm mồ hôi
Vì bao tủ điện đến hồi phải thay
Các anh chẳng kể đêm ngày
Hai ba giờ sáng dậy ngay tức thì
Giấc ngủ còn trĩu bờ mi
Hy sinh một chút cũng vì việc chung
Đến trưa cái nắng như nung
Nghệ An - chảo lửa miền Trung rực trời
Nghề anh cực lắm em ơi
Hơn bốn mươi độ vẫn phơi thân mình
Trách nhiệm, trí tuệ, nhiệt tình
Vì dòng điện sáng yên bình quê hương
Dẫu rằng ăn uống thất thường
Cơm cà muối mặn cũng nhường nhau ăn
Cùng nhau vượt mọi khó khăn
Đảm bảo tiến độ, nhọc nhằn vượt qua
"Tê u" (TU) với tủ "mờ ka" (MK) (*)
Làm xong trả điện thế là anh vui
Nghề anh đơn giản vậy thôi
Ăn cơm chan với mồ hôi chuyện thường
Để được dân quý dân thương
Truyền niềm tin khắp nẻo đường Việt Nam...! (**)
|