Ảnh minh họa.
|
Dòng điện như sông tuôn chảy khắp trăm miền
Mỗi người thợ là những hạt phù sa bồi đắp,
Như chú kiến vàng đêm ngày góp nhặt,
Đem yêu thương cần mẫn đến đôi bờ.
Những năm tháng qua theo từng giọt mồ hôi rơi!
Để lại trên khuôn mặt, bàn tay những vệt hằn chai sạn...
Có những hy sinh lặng thầm nhưng chưa từng vướng bận,
Vẫn ở đó trái tim yêu đập mạnh mẽ rộn ràng!
Một năm sắp qua đi, dù khó khăn anh vẫn chẳng màng
Dịch bệnh khắp nơi và lũ lụt tràn muôn nẻo,
Nhưng ánh mắt người thợ vẫn trong veo,
Rực niềm tin mà chúng ta cùng thắp sáng.
Để hôm nay trong cái rét ngọt đầu đông,
Sắc áo cam như những ngọn lửa hồng,
Mang yêu thương đến từng con xóm nhỏ..
Có con đường nào không khó khăn, gian khổ?
Có thành công nào chỉ trải những đóa hoa?
Anh em tôi, những người đi qua và bao người ở lại
Vẫn luôn đồng lòng vì dòng điện Việt Nam!