Chị sếp của tôi

Tôi và chị sếp không còn làm chung với nhau đã 10 năm. Khi ấy tôi đã xin phép được tách ra làm riêng, chị vui vẻ đồng ý.

Sau 10 năm, tôi vẫn chỉ là ông chủ một cửa hàng bánh, còn chị sếp của tôi đã mở tới cửa hàng thứ 100.

Mới đây, gặp lại chị, tôi vô cùng ngạc nhiên khi thấy chị vẫn trẻ đẹp như xưa. Bị tôi truy mãi về "bí quyết trẻ đẹp", chị cười hiền lành: "Cứ để mọi cái thuận theo tự nhiên".

Tôi không hiểu hết ý chị nhưng vặn hỏi mãi thì kỳ nên theo hỏi mấy nhân viên thân tín. Kết quả là tôi đã đúc kết được kinh nghiệm "quản" nhân viên của chị. Điều bất ngờ là thật ra nó chẳng có gì cao siêu. Thứ nhất là chị không bao giờ tạo áp lực cho nhân viên. Chị không hối thúc, không rầy la mà để mọi người tự do, thoải mái suy nghĩ, làm việc và sáng tạo. Ấy thế nhưng mọi việc cứ trôi chảy. Mỗi khi mở thêm cửa hàng mới, chị không câu nệ phải chọn ngày lành tháng tốt hay phải chọn dịp lễ lạt để khai trương mà khâu chuẩn bị xong khi nào thì mở cửa bán khi ấy. Vậy mà chưa có lần nào ngày khai trương chậm hơn ngày chị dự kiến bởi nhân viên luôn nỗ lực ở mức tối đa để công việc hoàn tất trong thời gian sớm nhất.

Chị quan tâm đến nhân viên và người thân của họ. Cha mẹ, vợ chồng, con cái của nhân viên chị cũng chăm sóc như thể họ là nhân viên của chị. Những món quà nhân ngày mừng thọ, sinh nhật, ngày cưới tuy chẳng phải to tát gì nhưng nó khiến mọi người thấy ấm lòng. Điều đó cũng khiến nhân viên thấy yêu quý người chủ và muốn gắn bó lâu dài.

Điều đặc biệt mà ai cũng nể phục là chị chưa bao giờ đuổi việc nhân viên ngay cả khi họ có sai phạm. Chị luôn cho họ cơ hội để sửa sai. Bằng sự nhân hậu ấy, chị đã khiến rất nhiều nhân viên lầm đường quay về nẻo đúng. Rất nhiều nhân viên đã gắn bó với chị trước cả tôi và đến nay vẫn một lòng với chị.

Tôi nhìn chị rồi nhìn lại mình. Giá như ngày xưa tôi không ôm mộng làm "ông trùm bánh ngọt" sớm, không bỏ chị ra làm ăn riêng trong khi mình chưa đủ lực thì có lẽ bây giờ tôi đã là quản lý của 5-7 cửa hàng như những bạn bè của tôi ngày xưa.

Tôi còn lâu mới bằng chị sếp. Thế nên, tôi cứ mãi lẹt đẹt làm chủ duy nhất tiệm bánh trong khi chị đã tiến xa vạn dặm. Bất giác, tôi nghĩ làm ông chủ, làm sếp đâu cứ phải muốn là được…


  • 24/04/2018 05:00
  • Nguồn: nld.com.vn
  • 2002