Tác hại của lòng đố kỵ

Tôi đã tự đánh giá mình quá cao và mắc hết sai lầm này đến sai lầm khác. Và giờ đây, tôi đang phải trả giá...

Sau khi trưởng phòng không đồng ý với yêu cầu của tôi là cho kỹ sư M.A nghỉ việc, tôi quyết định gửi đơn xin chấm dứt hợp đồng. Khi viết đơn, tôi nghĩ đây sẽ là đòn quyết định để làm áp lực với lãnh đạo. Chắc chắn giữa hai người, công ty sẽ chọn tôi chứ không chọn M.A. Lý do khiến tôi tự tin như vậy là vì sau gần 8 năm làm việc tại công ty, tôi biết "vị trí" của mình ở đâu trong công ty. Tôi là một quản lý bộ phận xuất sắc. Giám đốc và trưởng phòng luôn tự hào vì có một nhân sự giỏi như tôi.

Thế nhưng từ khi M.A được nhận vào công ty thì cô ta đã chiếm được cảm tình của lãnh đạo. Cô ta làm việc chăm chỉ, tận tình nhưng trong mắt tôi đó chỉ là vẻ bề ngoài. Không biết từ bao giờ, trong lòng tôi trỗi dậy sự đố kỵ với cô đồng nghiệp mới. Sự có mặt của M.A khiến tôi cảm thấy vị trí của mình bị đe dọa. Và tôi tự nhủ nếu có tôi thì không có cô ta.

Lần thứ nhất, tôi không chấp nhận để M.A tham gia dự án của phòng. Lần thứ hai, tôi từ chối nhận M.A tham gia một sự kiện của công ty với lý do đủ người. Lần thứ ba, tôi thẳng tay gạt M.A khỏi danh sách đề xuất đi tập huấn ở nước ngoài. Nhiều lần như vậy, tôi thấy M.A vẫn chẳng tỏ vẻ gì. Sức chịu đựng của cô ta thật đáng nể.

Cuối cùng tôi quyết định sử dụng thủ đoạn “ném đá giấu tay”. Tôi lập một tài khoản Facebook lấy tên M.A và bắt đầu nói xấu lãnh đạo công ty, nói xấu đồng nghiệp, phê phán những chính sách của công ty, thậm chí tôi còn cố tình làm lộ một số thông tin bí mật của công ty. Sau những điều đó, tôi bắt đầu gửi đơn tố cáo đến giám đốc, phòng nhân sự, chủ tịch công đoàn. Có chứng cứ trong tay, tôi đinh ninh M.A sẽ bị đuổi việc.

Thế nhưng, lãnh đạo công ty vẫn không xử lý M.A. Đã vậy họ còn cho rằng M.A bị hại, có ai đó đã giả danh cô ta để làm bậy. Tôi ra tối hậu thư với trưởng phòng: “Tôi không ngờ anh cũng bao che cho những vi phạm của cô ta. Nếu công ty không xử lý tới nơi tới chốn, tôi sẽ nghỉ việc”. Tôi tưởng mình dọa thế trưởng phòng sẽ sợ, không ngờ anh ta chỉ nói: “Lớn hết rồi, thấy cái gì nên làm thì làm, tôi không can thiệp”.

Thế là tôi lập tức gửi đơn. Thật bất ngờ, chẳng có ai gọi tôi lên để năn nỉ, van xin ở lại. Trưởng phòng phê vào đơn: “Đề nghị giải quyết cho nghỉ việc theo nguyện vọng”. Phòng nhân sự cũng phê duyệt như thế. Cuối cùng giám đốc ra quyết định “chấp thuận cho nghỉ việc theo đơn”.

Từ khi tôi nhận quyết định đến nay đã 4 tháng nhưng vẫn chưa xin được việc làm mới. Tôi nộp đơn chỗ nào, người ta cũng hỏi: “Tại sao làm ở công ty cũ tốt như vậy mà chị lại nghỉ việc?”. Tôi biết họ hỏi cho có, chứ thật ra họ đã biết rõ về tôi trước khi phỏng vấn. Và giờ đây, mỗi khi chuẩn bị nộp đơn xin việc, tôi lại nơm nớp lo người ta lại tiếp tục từ chối. Tôi đã đánh giá mình quá cao và có những cư xử không đúng mực. Bây giờ tôi đang phải trả giá…


  • 23/08/2017 03:47
  • Nguồn: Người lao động
  • 3689