Bốn mùa đi tuyến đường dây
Mùa xuân hoa nở đong đầy yêu thương
Mùa hạ nắng tỏa vấn vương
Mùa thu lá thắm con đường anh đi.
Em thương anh lính nhiều khi
Trời mưa trơn ướt trượt khi leo rừng
Người đau, chân tấy, tay sưng
Kìm rơi dòng lệ, mím từng làn môi.
Hạ về cứ ngỡ thu rơi
Giọt mồ hôi thấm mắt cười sạm da
Kìa anh thợ điện tài ba
Trên cao ngần ấy, vẫn là "thường thôi"
Bàn chân leo núi leo đồi
Bốn mùa đi tuyến vẫn cười hát ca
Lính truyền tải điện Quốc gia
Chúng tôi nào quản ngại xa hay gần.
Bát cơm, giọt nước chia phần
Động viên những lúc tuyến đường dây xa
Lúc trèo lội suối hoan ca
Đưa tay nhau kéo "hai ba lên nào"
Hào trượt chân, suýt té nhào
Kêu ca đồng đội "thế nào để rơi"
Vừa đau vừa nói vừa cười
Chỗ này trơn quá Hùng ơi đi nào.
Thằng Đức cứ đứng đó chào
Ngắm nhìn em gái vùng cao đi rừng
Làm em đỏ mặt thẹn thùng
Mấy anh lính trẻ xin đừng trêu em.
Hoàng hôn chiều xuống thân quen
Em về cho kịp bản em đường dài
Thằng Minh được cái cũng tài
Nói năng khéo léo đẹp trai dễ nhìn.
Thằng Lộc đứng đó im lìm
Thẹn thùng đỏ mặt tuổi "teen" mới mà
Cả đội ai cũng cười khà
Bốn mùa đi tuyến chan hòa yêu thương!
|