Cuối tuần anh lại đi đây
Vợ ở nhà nhé, con tay vẫy chào
Thương em, anh bỗng nghẹn ngào
Em là tất cả tự hào của anh.
Nhớ mùa gió mát trăng thanh
Vợ chồng con cái dạo quanh phố phường
Ngắm trời với cả chiều buông
Con thơ nhắc bố tới trường nay mai...
Vợ ơi yêu lắm bờ vai
Thương em vất vả sớm mai nhọc nhằn
Quê mình mảnh đất khô cằn
Chỉ mong em hiểu khó khăn cuộc đời.
Dù anh đi bốn phương trời
Bước chân không mỏi em ơi đừng buồn
Quê nhà đừng ngóng lệ tuôn
Con thơ an ủi bước đường anh đi.
Chuyến đi anh vẫn cười khì
Che dòng lệ ướt bờ mi em nhìn
Vắng anh em hãy giữ gìn
Gió mùa trở lạnh vững tin ấm lòng.
Nhiều khi thủ thỉ vợ chồng
Sao em lại lấy "phòng không" thế này
Miệng cười khóe mắt anh cay
Vợ ơi anh đã yêu say nghề rồi.
Nghề mà vất vả giữa trời
Đưa dòng điện sáng về nơi mọi nhà
Niềm tin ánh sáng chan hòa
Bà con cô bác gần xa đều mừng.
Điện về phố xá tưng bừng
Bao khu công nghiệp vững vàng đi lên
Vợ ơi xin nhớ đừng quên
Em là tất cả niềm tin cuộc đời...
|