Quê nhà mẹ có lạnh không
Gió mùa sắp chuyển sang đông mẹ à
Cha con tuổi cũng đã già
Một mình mẹ gánh gồng ba bốn người.
Giờ đây con đã lớn rồi
Đỡ đần giúp mẹ vơi đi phần nào
Mẹ ơi nhớ trận mưa rào
Mưa như trút nước ào ào xuống sân.
Mẹ thì vất vả tấm thân
Con thì chẳng được ở gần chăm lo
Nghề con mong mẹ hiểu cho
Trời mưa trời bão con lo điện nguồn.
Thương con mẹ chẳng dám buồn
Động viên mẹ hỏi điện nguồn ổn chưa
Bỗng con nước mắt như mưa
Nghe xong cuộc điện mà mưa trong lòng.
Mẹ là nơi nhớ nơi mong
Cũng như ánh điện sáng trong buôn làng
Ngày xưa mẹ vẫn bảo rằng
Con ơi nghề điện ấm lòng người dân.
Mẹ luôn nhắc nhở ân cần
Yêu nghề điện nhé đừng phân vân gì
Nghe mẹ con chỉ cười khì
Mẹ là tất cả những gì nơi con.
Điện về tỏa sáng núi non
Đường đê bản xứ véo von tiếng cười
Cụ già em nhỏ gọi mời
Chuyện trò rôm rả mắt cười như sao.
Mẹ ơi thấm thoắt hôm nào
Tháng Mười lại tới biết bao vui mừng
Mẹ con lại đứng giữa rừng
Hoa thơm ngào ngạt vui mừng hát ca.
Tháng Mười con ở nơi xa
Đơn vị công tác cách xa gia đình
Bó hoa thắm đượm ân tình
Gửi về tặng mẹ - chân tình nơi con.
|