Tản mạn Bắc Giang

Em ở sông Thương đón anh về biển nhớ/ Nước trong xanh chảy xiết đôi bờ/ Ánh chiều buông hòa vào đêm chầm chậm/ Cho anh ngồi mơ mộng với xứ thơ.

Ảnh minh họa

Sao hôm lang thang nhú lên non tơ

Ánh điện chiếu long lanh vườn vải chín

Ta trao nhau trái ngọt đầu mùa

Chớp hồn say khiến cả đời bịn rịn.

 

Bắc Giang của những người làm điện

Đã ôm hôn cả Yên Thế núi rừng

Những xóm làng nơi đèo heo hút gió

Cùng hòa ca một mạng điện chung.

 

Cầu Phủ Lạng một thời em có nhớ không?

Bom thù dội mình vượt sông kéo đường cao thế

Kiếm cái tó, cái tời, bát mì đâu dễ

Đã khắc vào tim thợ điện những cánh đồng.

 

Để bây giờ điện trang trải mênh mang.

Cho Bắc Giang vươn tầm cao mới

Câu quan họ ngân dài bổi hổi

Những cuộc đời mái rạ hóa lầu son.
                           


  • 13/10/2014 10:37
  • Trần Đình Thắng
  • 1421


Gửi nhận xét