Hình minh họa
|
Xuân đột ngột xuất hiện ở ngõ nhà, như người quen cũ đi xa về. Thành phố trở mình lạ lẫm trong tiết xuân. Lang thang đôi chân theo gió xuân, cảm thấy hơi đất âm ấm nồng nồng hương xuân, trong lòng man mác với những hạt mưa xuân vương trên áo, trên tóc, đọng trên khoé mắt. Sâu thẳm trong tim những vui buồn kỷ niệm, nhớ anh em đồng nghiệp cũ.
Nhớ những ngày lạnh đu mình trên trụ cao nhìn xuống những mái tranh, đồng ruộng… chao nghiêng, những đàn én líu ríu gọi xuân về trên đường dây cao thế, tiếng gió xào xạc đám lá ven đường mỗi khi đi phát quang… Sẽ không còn cảm giác cô đơn trong những đêm đông lạnh lẽo. Xuân mang khát khao và hơi ấm về cho đất trời, cho vạn vật…
Nhớ lắm dãy nhà chờ ca. Khu vườn mờ trong hơi sương sớm. Xuân nhè nhẹ về bên luống vạn thọ vàng rực, bên liếp cải xanh rì, cho lòng bùi ngùi nhớ lại thời ấu thơ trốn mẹ đi chơi xuân với đám bạn hàng xóm. Gió xuân mang đầy xác pháo vương vãi trên cỏ, đám con gái xòe tay hứng những hạt xuân ngoài mái hiên, còn lũ con trai đá banh trên đám cỏ, hồn nhiên như những giọt sương mai.
Xuân về! Thương lắm những người thợ điện nón vàng, áo cam lẫn khuất trong dòng người nơi phố xá náo nhiệt, lặng thầm trên đường đồi vắng vẻ, buổi sáng đón xuân sớm trên trụ cao, giữa khuya chờ xuân nơi trạm vắng, nỗ lực đảm bảo dòng điện liên tục và an toàn.
Có lúc xuân về trong mưa, đôi khi xuân về trong nắng. Xuân ơi!