Tình yêu vô thường

Khi ta hát về nhà máy của ta Câu thơ tình yêu thầm thì dài mãi Những kỷ niệm tháng năm Phả Lại Cứ tự nhiên tuôn chảy thành lời.

Ảnh minh họa

Tụ họp về đây đến mấy ngàn người

Tìm cuộc sống, tìm nơi đào luyện

Từ nơi ấy, mái nhà máy điện

Những tháng ngày yên ấm tựa vào nhau.

Ta đến tự ngày ấy cũng chưa lâu

Giống như mọi người vui say rạng rỡ

Viên gạch nhỏ nhoi, lấm trong bùn vữa

Cùng một nỗi niềm, cùng một tình yêu.

Nỗi nhớ khi xa thường vẫn rất nhiều

Chuyện lớn nhỏ cũng thành kỷ niệm

Nước, lửa, than, dầu bao nhiêu câu chuyện

Nói cùng nhau một đời chẳng hết đâu.

 

Có những điều thật đậm, thật sâu

Tình đồng chí và tình bè bạn

Đã cùng nhau chung chia hoạn nạn

Đùm bọc ngày đêm san ngọt sẻ bùi

Đã cùng nhau chung mối tình đời.

 

Xa nhau rồi ư, vẫn gần đấy chứ

Áo mũ màu xanh, đôi giầy cũng màu xanh

Như nhau cả những tâm hồn giản dị

Và như nhau một gốc vạn thân cành.

Xa nhau rồi ư, nhưng vẫn rất gần

Nghe hơi thở mỗi chiều, mỗi sáng

Dẫu khuya sớm, buồn vui mưa nắng

Rộn nghe lòng chan chứa lời yêu.

 

Có phải thế, khi ta xa cách

Mọi bình thường chợt cũng cao xa

Nỗi mong nhớ nói cho ta hiểu

Tự lâu rồi nhà máy vẫn trong ta

Cho ta chép cái lớn lao từ trong nhỏ bé

Ôm vào lòng tất cả yêu thương

Gửi ân nghĩa những ngày tháng cũ

Nhà máy trong ta, ta yêu đến vô thường.


  • 12/01/2015 04:38
  • Lê Trọng Hồng
  • 1501


Gửi nhận xét